TRI KIẾN GIẢI THOÁT THỨ MƯỜI
Tri
kiến giải thoát thứ mười là tri kiến biết đủ tức là tri kiến thiểu dục tri túc.
Vậy chúng ta hãy lắng nghe đức Phật dạy: “Tri kiến giải thoát thứ mười: Và
này các Tỳ-kheo, thế nào là Tỳ-kheo vắt sữa cho đến khô kiệt? Ở đây, này các
Tỳ-kheo, khi các vị tại gia vì lòng tin cúng dường các vật dụng, như y áo, đồ
ăn khất thực, sàng tọa, dược phẩm trị bệnh, Tỳ-kheo không biết nhận lãnh cho
được vừa đủ. Như vậy, này các Tỳ-kheo, là Tỳ-kheo vắt sữa cho đến khô kiệt”.
Người tu sĩ Phật giáo mà không biết đủ, không
thiểu dục tri túc là không phải là người tu sĩ Phật giáo mà là người tu sĩ của
ngoại đạo. Người tu sĩ ngoại đạo tham danh tham lợi ham mê của cúng dường của
đàn na thí chủ.
Tri kiến giải thoát thứ mười xác định cho
chúng ta biết làm tu sĩ Phật giáo thì phải buông xả tất cả vật chất xuống hết, đời
sống chỉ còn ba y một bát, lúc nào cũng xin ăn ai cho gì ăn nấy không nên khen
chê. Ăn mặc bằng vải thô xấu, vá víu mới đúng hạnh người tu sĩ ra khỏi cuộc đời.
Được nghĩ và sống như vậy là người đã thực
hiện tri kiến giải thoát thứ mười, tri kiến buông xả, tri kiến thiểu dục tri
túc mà người tu sĩ cần phải thực hiện không thể viện cớ này hay cớ khác.
Tri kiến giải thoát thứ mười một là tri kiến
tôn kính tôn trọng những bậc tu hành chân chánh giới luật tinh nghiêm. Không
được khinh khi những bậc trưởng lão trong hàng tu sĩ mặc dù họ không lãnh chức
vụ gì trong giáo hội, nhưng họ là những người đã tu tập lâu năm chúng ta là
những người hậu học nên phải cung kính tôn trọng họ. Khi gặp họ phải biết
nhường chỗ ngồi chỗ tốt cho họ hoặc giúp đỡ họ khi họ đi đứng không vững vàng.
Comments
Post a Comment